Kết quả phẫu thuật điều trị khuyết trụ vách mũi bằng phức hợp da sụn vạt vành tai

Đặng Hoàng Thơm1,2,, Lương Anh Quân1, Dương Huy Lương2,3, Lê Thị Thiên Trang1
1 Bệnh viện Nhi Trung ương
2 Trường Đại học Y Hà Nội
3 Bộ Y tế

Nội dung chính của bài viết

Tóm tắt

Mục tiêu: Đánh giá kết quả phẫu thuật điều trị khuyết trụ vách mũi bằng phức hợp da sụn vạt vành tai tại Khoa Sọ mặt và Tạo hình, Bệnh viện Nhi Trung ương.
Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang, được thực hiện trên 48 bệnh nhân phẫu thuật điều trị khuyết trụ vách mũi tại Khoa Sọ mặt và Tạo hình (Bệnh viện Nhi Trung ương) từ tháng 1/2015 đến tháng 6/2024.
Kết quả: Đối tượng nghiên cứu gồm 26 nam (54,17%) và 22 nữ (45,83%), với độ tuổi trung bình là 7,54 ± 3,90. Nguyên nhân chính gây khuyết trụ vách mũi là do bẩm sinh (37,50%), chấn thương (29,17%), nhiễm trùng (20,83%), và biến chứng sau phẫu thuật (12,50%). Sau phẫu thuật, tỷ lệ bệnh nhân không còn khó thở tăng từ 0% lên 66,67%, không còn trường hợp nào khó thở mức trung bình hoặc nặng. Tỷ lệ liền vết thương tốt đạt 79,17% và khả năng khôi phục hình thái vách mũi đạt 87,5%. Phần lớn bệnh nhân không gặp biến chứng (79,17%), trong khi một số ít trường hợp nhiễm trùng (10,42%), chảy máu (6,25%), và biến dạng nhẹ (4,17%).
Kết luận: Phẫu thuật điều trị khuyết trụ vách mũi bằng phức hợp da sụn vạt vành tai đạt hiệu quả cao trong cải thiện chức năng hô hấp và thẩm mỹ, với tỷ lệ thành công cao và biến chứng thấp.

Chi tiết bài viết

Tài liệu tham khảo

1. T. J. Woolford et al. (2001). Repair of nasal septal perforations using local mucosal flaps and a composite cartilage graft, The Journal of Laryngology & Otology, Vol. 115, pp. 22-25
2. Schultz Coulon HJ. (2005). Three-layer repair of nasoseptal defects. Otolaryngol Head Neck Surg. 132(2). pp. 213-218.
3. Ribeiro JS, da Silva GS. (2007). Technical advances in the correction of septal perforation associated with closed rhinoplasty. Arch Facial Plast Surg. 9(5). pp. 321-327.
4. Epprecht L, Schlegel C, Holzmann D, Soyka M, Kaufmann T. Closure of nasal septal perforations with a polydioxanone plate and temporoparietal fascia in a closed approach. Am J Rhinol Allergy. 2017;31(3). pp. 190-195.
5. Ayhan, Meltem MD; Sevin, Asuman MD; Aytug, Zeynep MD; Gorgu, Metin MD; Erdoğan, Bülent MD (2007). Reconstruction of Congenital and Acquired Columellar Defects: Clinical Review of 38 Patients. Journal of Craniofacial Surgery. 18(6). pp. 1500-1503.
6. Michael J. Lipan, MD; Sam P. Most, MD (2013). Development Severity Classification System for Subjective Nasal Obstruction. JAMA Facial Plastic Surgery. 15(5). pp. 358-361.
7. Eelam Adil et. al. (2014). Corrective Nasal Surgery in the Younger Patient. JAMA Facial Plastic Surgery, 16(3), pp. 176-182.
8. Taskin et al. (2011). Septal Perforation Repairing with a Combination of Mucosal Flaps and Auricular Interpositional Grafts in Revision Patients. Otolaryngology - Head and Neck Surgery. 145(5). pp. 828-832.
9. Thomas Teltzrow et. al (2011). One-stage reconstruction of nasal defects: evaluation of the use of modified auricular composite grafts. Facial Plast Surg. 27(3). pp. 243-248.
10. Dean M Toriumi et. al. (2023). Auricular Composite Graft Survival in Rhinoplasty. Facial Plast Surg Aesthet Med. 25(1). pp. 6-15.